Nhớ Mẹ

Đã đôi lần nhớ lại ngày xưa!
Sớm bình minh lập lờ chưa tỏ,
Nhành hoa dại ru mình trong gió.
Tiếng gà vườn nào gáy, …nhớ ai!

Đã đôi lần nhớ lại ngày xưa!
Bóng dáng quen những trưa hè vắng,
Vẫn miệt mài lom khom dưới nắng.
Tiếng ve sầu sâu lắng, …nhớ ai!

Đã đôi lần nhớ lại ngày xưa!
Những cơn mưa đầu mùa rất vội,
Mái hiên nhà lao xao gió thổi.
Khói bếp chiều lai láng, …nhớ ai!

SG, 16-09-2013
lD, 25-06-2013

(Hơn 4 năm qua, ko đêm nào con ko nhớ)

Bài thơ tặng vợ tháng 10/2013

Tôi gặp em vào đêm se lạnh những ngày Giáng Sinh năm 2012, đó cũng là lần đầu gặp gỡ. Em là MC, còn tôi là 1 chàng dev quèn say bia, say mồi và say luôn cả em.

Tiệc Giáng Sinh tàn, cũng là lúc tôi ngồi lại để say đàn, say thêm tiếng hát, đương nhiên có cả em. Tôi đàn, em hát.

Tiệc tàn, tôi có đề nghị đưa em về, nhưng lần gặp đầu tiên ấy em còn xa lạ, em được người anh cùng công ty đưa về.

Mấy ngày sau, Chị PM nói tôi theo đuổi em đi, vì anh kia lăng nhăng quá. Nghe là thế thôi, chứ tôi nghĩ chỉ là cuộc gặp gỡ thoáng qua, một kỹ niệm đẹp hằng xâu trong tâm trí.

Thời gian trôi qua, tôi và em không gặp cũng không liên lạc gì. Đến một hôm farewell chị PM ấy. Tôi hỏi vui với chị: “Có rủ em MC hôm nọ không, hôm bữa tôi và em ấy gặp gỡ, giờ lưu luyến quá”, thế rồi chị PM forward message ấy cho em. Em added Skype tôi và bắt đầu những dòng trò chuyện đầu tiên.

Thế đấy, lần gặp lại này đã gần tròn 1 năm rồi, đúng ngày sinh nhật em. Đây là bài thơ tôi viết cho em sau 1 thời gian dài xa cách:

Nhớ lại hôm nào nơi chốn đông,

Gặp em cô gái nhỏ má hồng,

Vô tư em ngắm vầng trăng ấy,

Lặng lẽ tôi nhìn mãi ngóng trông.

 

Hôm nay, gặp lại má vẫn hồng.

Vẫn nụ cười ấy, vẫn hoài mong.

Tiếng đàn ai dạo lời tha thiết,

Tiếng hát em hòa có nhớ không.